Thứ Bảy, 3 tháng 9, 2011

[Tin Tức] Game có phải là nguyên nhân cướp của giết người ?

Vụ án giết người cướp tiệm vàng ở Bắc Giang một lần nữa dấy lên tranh cãi “liệu có phải người ta đổ tội lên game để trốn tránh trách nhiệm ?”

Thời gian qua, cùng với cả xã hội Việt Nam, cộng đồng game cũng hồi hộp dõi theo diễn biến của vụ trọng án có thể coi là lớn nhất trong năm 2011 này. Không phải tự dưng mà vụ án này thu hút mạnh sự chú ý của cộng đồng game mà hầu như đã thành thông lệ, các vụ án nghiêm trọng cuối cùng đều bị đổ lên đầu cộng đồng game. Thậm chí không ít game thủ đã “tiên đoán” rằng sau khi bụi lắng xuống thế nào cũng lòi ra cái gì đó dính tới game để mở đầu cho một đợt đổ tội mới.

Và điều này đã đúng khi hung thủ bị bắt và một số tờ báo không quên “đính kèm” một trích dẫn ngắn từ cơ quan công an là hung thủ Lê Văn Luyện thừa nhận mình nghiện game Kiếm Thế. Một game thủ chơi một game kiếm hiệp đã trở thành hung thủ chính của một vụ án chém giết man rợ, còn gì hợp lý hon nữa ? Tuy nhiên câu hỏi muôn thủa đặt ra ở đây là luyện game có phải nguyên nhân chính là do game. Sau đây chúng ta hãy cùng xem qua một số phản biện với cái nhìn từ trong thế giới game.



Động cơ để gây tội ác của Luyện vẫn còn là bí ẩn.

Rõ ràng không cần phải là một chuyên gia tâm lý học để nhận ra rằng có 3 yếu tố chính là nguyên nhân để người ta phạm tội đó là giáo dục, môi trường gia đình và môi trường xã hội. Game nằm trong nhóm môi trường xã hội và đối với một học sinh thì thứ tự tương tác xếp theo độ tiếp xúc sẽ là giáo dục, gia đình, xã hội. Theo các báo cung cấp thông tin thì Luyện sinh năm 1993, học xong lớp 9 thì bỏ học và bị đúp 1 năm, tính ra là Luyện bỏ học từ khoảng tháng 5/2009, cuối năm học lớp 9. Với tính toàn này thì rõ ràng game online mà cụ thể là Kiếm Thế không phải là nguyên nhân chính vì Kiếm Thế ra đời vào tháng 9/2009.

Nếu so thời gian thì rõ ràng Luyện thất học trước khi biết đến Kiếm Thế và theo trình tự các nguyên nhân đã nói ở trên, sự thất học mới là nguyên nhân chính. Điều đó được củng cố thêm khi các báo đều đưa tin Luyện viết bản lời khai đầy lỗi chính tả. Thử hỏi một học sinh lớp 9 viết sai đầy lỗi chính tả có phải là đang chịu một sự giáo dục có vấn đề ? Vậy tại sao lại nêu game online ra như một nguyên nhân “nặng ký” mà không phải là giáo dục. Đặt vấn đề game (Kiếm Thế) lôi kéo Luyện nghiệm rồi bỏ học, nợ nần dẫn đến gây án lại càng lố bịch vì rõ ràng Kiếm Thế xuất hiện sau quá trình bỏ học của thủ phạm.


Ngay sau khi Luyện bị bắt, một số báo đã hăm hở "hé lộ" chi tiết về game online.

Đứng trên một phương diện khác, giả sử đúng là Luyện chịu ảnh hưởng của game online thì cũng chẳng có cơ sở để nói những thứ trong game thôi thúc ra tay sát hại lạnh lùng người khác. Những ai từng chơi game online MMORPG kiếm hiệp đều hiểu việc này. Nếu bạn PK một ai đó chắc chắn cả bang của nạn nhân sẽ truy sát bạn hàng tháng trời trong game, có khi là truy sát cả bang của thủ phạm. Vì vậy có thể nói điều mà game online dạy cho người chơi không phải là “cứ chém giết thoải mái bất cứ ai” mà là “trước khi vung đao hãy suy nghĩ 7 lần nếu không muốn bị một đám đông thân cận của nạn nhân truy sát đến cùng”.

Ngược lại, còn rất nhiều điều khó hiểu về nguyên nhân gây án của Lê Văn Luyện nếu không chú ý quá đến game online. Tại sao con trai của một nhà chuyên bán thịt lợn có uy tín lâu năm trong vùng lại chém ngừoi vì ảnh hưởng của game online ? Có khi anh ta chém lợn còn nhiều hơn PK trong game ấy chứ. Tại sao không nói thẳng ra là lớn lên trong môi trường giết mổ đã làm con người ta chai lỳ với máu me, giết chóc và xả thịt ? Mặt khác một số báo cũng dẫn lời người thân hung thủ cho biết sau khi bỏ học đi làm phu hồ, Luyện đã không may trong việc thi công và liên tiếp mắc nợ khiến gia đình phải mang tiền trả hộ. Vậy một anh túng tiền do nợ nần đã làm liều không phải là nguyên nhân đơn giản và trực tiếp hơn gây án do ám ảnh game sao ?


Sống trong căn nhà 2 tầng khang trang, tại sao Luyện phải bỏ học đi làm phu hồ ?

Nói tóm lại kết luận cuối cùng phải do cơ quan công an đưa ra, trước đó mọi suy đoán đều chỉ là đoán mò. Cũng cần nhắc lại là hiện tượng người chơi bị ảnh hưởng do tính chất bạo lực trong game cùng các tác hại về thần kinh khác mới chỉ dừng lại ở những tranh cãi về định tính, khoa học thế giới chưa có một chứng minh đáng tin cậy nào về tác động này. Người ta chỉ có thể khẳng định rằng trẻ em sẽ bị ảnh hưởng nếu tiếp xúc với các sản phẩm dành cho người lớn như phim hành động, game hành động, phim – game cổ trang nói về chiến tranh … Nhưng đó rõ ràng không phải trách nhiệm của nhà làm phim hay nhà làm game mà là trách nhiệm giám sát con em của phụ huynh.

Xin kết bài viết bằng một nhận xét của một chuyên gia tâm lý Mỹ trong cuộc tranh cãi tại nước này 3 năm trước về tác động của game: “Khi người ta phạm lỗi nhưng không thể chối cãi được điều đầu tiên người đó làm là tìm một yếu tố khả dĩ để đổ cho nó và che giấu nguyên nhân thật. Và dường như game đã hội đủ điều kiện để thành mục tiêu đổ tội lý tưởng.”

0 nhận xét:

Đăng nhận xét